L.O.V.E A2
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

L.O.V.E A2


 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 gui cai nay co duoc khong??

Go down 
Tác giảThông điệp
thienmavn




Tổng số bài gửi : 4
Registration date : 26/12/2007

gui cai nay co duoc khong?? Empty
Bài gửiTiêu đề: gui cai nay co duoc khong??   gui cai nay co duoc khong?? Icon_minitimeMon Jan 07, 2008 2:49 pm

Niềm tin






Bạn có tin vào thế giới ảo ? bạn có tin vào cái nơi mà người ta có thể trở thành mọi thứ, hoặc chỉ là hư không ? Và bạn có tin khi nhịp đập của con tim hoà cùng nhịp gõ lóc cóc của từng con chữ ?

Ngày ấy tôi online, bước chân vào không gian mênh mông của Võ lâm, hiệp khách, tôi tự nhủ tất cả chỉ là trò giải trí, hoàn toàn ta không thể tìm kiếm gì cho cuộc sống của mình từ nơi hư vô ấy…

Và…hôm nay, tôi lại online, một năm đã trôi qua, Võ Lâm Truyền Kỳ đã để lại cho tôi một bước ngoặc của cuộc đời…

Tôi đã tìm thấy nơi ấy niềm tin và nghị lực, nơi không chỉ có đao kiếm chiến tranh, mà còn chứa chang tình yêu hy vọng. Cái tình người nơi ấy như viên pha lê nhỏ long lanh ấm áp, sáng như quả bóng tròn vẫn ngày đêm rực rỡ trên đỉnh Hoa Sơn, lung linh, kỳ ảo..

Không là tuổi trẻ bồng bột, không là cảm xúc nhất thời, không là những câu chữ bâng quơ lạnh lẽo, mà chúng tôi đã trao nhau hơi ấm của niềm tin, hy vọng. Nước Việt Nam sao kéo dài Nam-Bắc, mà Võ Lâm lại nối tiếp Bắc – Nam, để giờ đây ở hai đầu nỗi nhớ, chúng tôi đã trao cho nhau một tình yêu xuyên Việt.

Tôi gặp em ngày ấy, khi tôi chỉ là một chàng Cái Bang đơn độc, chỉ vài xu dính túi, còn em là cô nàng Côn Luân dịu dàng, thanh tao…Cùng em, tôi đã thả hồn vào thế giới ấy, em cho tôi niềm tin yêu đời, em cho tôi thấy màu xanh của lá giữa đồi cát hoang vu, em cho tôi thấy vị ngọt của dòng nước lạnh nơi trường giang nguyên đầu…

Có những ngày trời Dương Châu mưa như trút nước, có hạt nhẹ rơi rơi, có hạt lao vút như ngôi sao băng rồi vỡ òa trong vòng tay dương liễu…những ngày ấy tôi đứng đợi em, một mình trên lưng bạch mã, nghe tiếng mưa tí tách mà lòng chợt sắc se, chỉ mong ở nơi xa xăm có một người con gái đang gõ từng dòng mật khẩu để đăng nhập trò chơi, để tôi có thể gặp em, và nói với em rằng, tôi yêu em…



- Anh, hôm nay là mùng một tết, sao anh không đi thăm ông bà ???

- Anh vừa về đây, thế còn em ? sao em lại online vào ngày tết thế này ???

- Tại em…em nhớ anh…, vậy còn anh ???...

- Anh cũng nhớ em…

Chuyện tình tôi bắt đầu như thế, khi cả đất nước đang cùng nhau đón chào một mùa xuân mới, thì trong lòng tôi cũng dâng trào hương vị ngọt ngào của những giọt sương mai…

Tôi đã viết “Xuân online”, một câu chuyện kể về tôi và nàng, tôi đã gửi gắm vào đó tình yêu thương chân thành, và tác phẩm của tôi được đăng trên trang chủ của võ lâm, tôi mừng mừng tủi tủi bảo nàng vào xem, tôi hồi hộp chờ đợi nàng đọc nó, và hy vọng nàng hiểu được những gì tôi muốn nói…

- Em, em đã đọc xong chưa ? sao không nói gì hết vậy ???...

- Anh…em…xin lỗi…anh chờ em một chút…

- Không sao mà, anh hiểu, nếu…

- Không, anh đừng nói gì cả, mắt em đang nhoè đi vì nước này…

Và chúng tôi đã yêu nhau như thế, nhẹ nhàng, lãng mạn, nhưng đượm chút lạ kỳ...Nhưng tôi không yêu em bằng bàn phím, webcam, hay từng cái click chuột khô khan, mà tôi yêu em bằng một tình yêu tha thiết, chúng tôi sưởi ấm tình yêu mình bằng niềm tin và hơi ấm của trái tim biết lắng nghe, hy vọng…

Nàng bảo tôi hãy gọi nàng là cô công chúa, còn tôi sẽ là cậu bé hoàng tử của chỉ riêng nàng…Những lúc điện thoại bên tai, tôi lặng nghe câu “em yêu anh” mà lòng buồn man mát, tôi muốn trao cho nàng một ánh mắt ấm áp, tôi muốn nghe hương thơm dịu dàng toả ra từ mái tóc nàng, đó là những ước muốn giản đơn, nhưng tôi sẽ phải cố gắng rất nhiều mới có thể thực hiện điều đó…

Có những lúc giận hờn vu vơ, tôi lặng lẽ bỏ lên Hoa Sơn, ngắm mây nhẹ trôi, rồi nhìn mưa rơi mà nghe lạnh trong lòng, những lúc đó nàng âm thầm tìm về dương châu, một mình ngồi trước cổng thành, nhìn về phía xa xăm chân trời…Vào một lần giận nhau, tôi đã tình cờ nhìn thấy điều đó, tôi nhẹ thúc ngựa đến gần :

- Nhi ngồi đây làm gì ???

- Nhi ngồi chờ người Nhi thương, anh không lên Hoa Sơn àh ?

- Nhi thương ai vậy ? sao Nhi biết anh thường lên Hoa Sơn ???

- Nhi thương ai mà anh cũng không biết sao ??? Nhi biết anh thường lên Hoa Sơn đó chứ, những lần Nhi lên mà không dám lại gần anh, nên thôi Nhi về đây ngồi chờ anh…

- Nhi…

- Dạ?

- Lên Hoa Sơn với anh…

….

Có những lúc giận nhau thật sự, cả hai tức tối bỏ ra về, đêm không thể ngủ, đến bữa không thề ăn, để rồi sáng hôm sau em lại chào tôi bằng câu: “Anh ăn gì chưa ???”

Tôi là chàng trai miền Nam, còn em là cô gái xa xôi phương Bắc, những lời hỏi han, những câu an ủi dường như quá thân tình, tất cả những điều đó đã trở thành quen thuộc với tôi, mỗi ngày là một câu thăm hỏi dặn dò, em đã tiếp thêm cho tôi tình yêu cuộc sống, ý chí phấn đấu vươn lên

Ngày hôm nay, đã một năm trôi qua kể từ khi tôi bước chân vào Võ lâm truyền kỳ, một năm trôi qua từ ngày tôi gặp em, và đã hơn nửa năm tôi nói lời yêu em, nhưng trong tôi cái cảm giác ấy vẫn không thay đổi, nhẹ nhàng kỳ diệu…Và cũng ngày hôm nay,những cơn mưa mùa hè chợt đê`n rồi chợt đi, nhưng trời dương châu mưa không rơi và mây không đến, những cành liễu vẫn xanh ngọt yêu thương, khi cầm trên tay bức thư tay đầu tiên của em, lòng tôi không khỏi bồi hồi xao động, cái tình của người con gái ấy cho tôi sao mà to lớn thế, tôi cảm thấy mình nợ em một cái gí đó,tôi không đơn giản chỉ nợ em lời hứa cho một lần gặp mặt, mà tôi còn nợ em từng nhịp đập của trái tim mình
Về Đầu Trang Go down
 
gui cai nay co duoc khong??
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Anh dep ne`!!! xem nhanh khong phi' (*_*) hehehehe!!!!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
L.O.V.E A2 :: L.O.V.E A2 :: Tàng thư các :: Truyện-
Chuyển đến